CÓ MỘT SIN SUỐI HỒ NHƯ THẾ!
Sin Suối Hồ được ví như một “Sơn Nữ trên đỉnh Sơn Bạc Mây” nẳm ở độ cao 1.500m, quanh năm mây bạc bao phủ. Nhắc tới bản Sin Suối Hồ có lẽ nhiều du khách còn thấy lạ vì chưa thấy có có nhiều tour du lịch, chưa thấy bạn bè có ảnh Sin Suối Hồ đăng trên facebook. Hơn nữa vì là điểm du lịch chua phổ biến như vậy sẽ khiến nhiều người thắc mắc không biết Sin Suối Hồ ở đâu, có xa không, có gì đặc biệt mà sao gần đây lại có nhiều bài báo viết về Sin Suối Hồ, nhiều đoàn khách du lịch từ Thành phố Hồ Chí Minh cũng tìm tới thăm quan. Sin Suối Hồ có gì thú vị như vậy?
Sin Suối Hồ trong trắng, thuần khiết.
Bản Sin Suối Hồ thuộc xã Sin Suối Hồ, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu. Từ thành phố Lai Châu đi lên bản khoảng 30km, có đường đủ thoáng rộng cho xe 30 chỗ ngồi. Nếu các bạn qua cung đường này vào dịp tháng 12 sẽ thấy nhiều hoa Dã Quỳ dọc suốt hai bên đường từ thành phố Lai Châu vào tới bản Sin Suối Hồ. Bên cạnh đó là cảnh núi non hùng vĩ, những thửa ruộng bậc thang và bản làng của người H’mông.
Sin Suối Hồ là bản của người H’mông Hoa, đã xây dựng bản làng và định cư trên đỉnh Sơn Bạc Mây qua nhiều thế hệ. Theo buổi trò chuyện cùng với anh Hảng A Xà thì những năm 1990 Sin Suối Hồ là bản rất khó khăn và không có đường giao thông thuận tiện đi thị xã Lai Châu. Từ bản Sin Suối Hồ muốn đi ra chợ phiên San Thàng gần thành phố Lai Châu bây giờ phải đi bằng “xe của bộ” mất hai tiếng đồng hồ. Vì đời sống có nhiều khó khăn như vậy nên dân bản Sin Suối Hồ vốn dĩ quanh năm sương lạnh bao phủ nay lại ngập tràn trong khói thuốc phiện, thuốc lào, rượu say.
Trước năm 1995, cả bản Sin Suối Hồ trồng cây thuốc phiện, thuốc phiện được mang ra chợ trao đổi như con gà, con lợn. Vì thuốc phiện nhiều và phổ biến như vậy nên gần như đàn ông cả bản nghiện hút thuốc phiện. Có những người sau này cai tới bốn năm lần mới được. Nghiện hút, nghiện rượu, cái đói cái nghèo bám theo u ám dân bản. Bộ quần áo có khi mặc cả năm trên người tới khi rách chưa có thay. Nhận thấy dân bản gặp nhiều khó khăn cả về đời sống vật chất và tinh thần, mà nguyên nhân chính là từ cây thuốc phiện nên trưởng bản Vàng A Chỉnh và anh Hảng A Xà cùng với một số người dân bản thành lập tổ vận động giúp dân bản nhận thức được tác hại của cây thuốc phiện, vận động dân bản xóa bỏ trồng cây thuốc phiện và đưa dân bản đi cai nghiện.
Từ năm 1995 tới năm 2005, tổ của anh Vàng A Chỉnh đã vận động và giúp dân bản đi cai nghiện trong suốt 10 năm ròng rã. Vì trong bản có nhiều người nghiện thuốc phiện nên công tác của tổ gặp nhiều khó khăn trong quá trình vận động và phải chia thành nhiều đợt đưa bà con đi cai nghiện. Có những người cai nghiện rồi lại tái nghiện tới bốn năm lần mới cai thành công. Sau khi thực hiện kế hoạch đưa dân bản đi cai nghiện thành công, tổ của anh Vàng A Chỉnh và anh Hảng A Xà đã tiếp tục triển khai thêm kế hoạch mới là vận động bà con thay đổi tư duy.
Những năm 2005 – 2010, kế hoạch giúp dân bản thay đổi tư duy được thưc hiện. Cuộc vận động càng gặp khó khăn hơn bởi tư duy bà con vốn dĩ đã nhiều năm ở nhà gỗ nền đất ẩm ướt hơi sương nay lại có người tới vận động thay đổi làm sạch nền nhà, phòng ngủ, bếp nấu ăn. Nào là giặt giũ sạch chăn màn, gấp chăn màn gọn gàng, dọn sạch bếp và rửa sạch bát đũa ăn cơm. Cuộc vận động cũng có khi vấp phải những phản ứng mạnh mẻ của dân bản khi “Chúng mày là thằng nào mà chúng mày bắt tao nhốt lợn. Mấy thằng ở tỉnh lên còn không dám bắt tao nhốt lợn, chúng mày muốn nhốt lợn thì nhốt chúng tao trước.” Dân bản Sin Suối Hồ nói riêng và nhiều bản làng vùng cao nói chung, trước đây lợn gà thường quen rả rông hoặc nhốt ngay sát vách nhà để thuận tiện che mưa che nắng và cho ăn. Khi có người lại đến bảo phải làm chuồng xa nhà nhốt cho sạch sẽ, không phá phách ruộng vườn, không làm bẩn đường làng bản nên rất tức giận.
Thực hiện kế hoạch thay đổi tư duy gặp không ít khó khăn bởi gần như cả bản không biết chữ. Anh em trong tổ phải tự lên kế hoạch vận động, càng nói có khi người Mông càng không hiểu, mất cả một năm giời. Năm 2012 và 2013 bản tự thiết kế làm đường bê tông với sự hỗ trợ xi măng của nhà nước. Năm 2014 cả bản học và trồng hoa địa Lan để cải thiện kinh tế gia đình. Tiếp đó là thành lập chợ Sin Suối Hồ, làm đường đi thác Tình Yêu và thác Trái Tim. Năm 2015, Sin Suối Hồ được nhà nước công nhận là bản du lịch cộng đồng của Lai Châu.
Để phát triển du lịch Cộng đồng, năm 2016 bản đã đầu tư dùng những chất liệu tự nhiên sẵn có trước đây để làm nhà homestay đón khách du lịch. Năm 2017, bản cử 12 người đi học thuyết minh viên, 12 người đi học nấu ăn các món Á – Âu, 12 người đi học lái xe ôm (xe máy), 12 người đi học lái ô tô, 12 người đi học tiếng Anh, 12 người đi học pha chế nhà hàng, 12 người đi học làm poster… Tất cả chủ yếu học ở Hà Nội.
Hiện nay bản Sin Suối Hồ có khoảng 137 hộ dân, sống chủ yếu bằng nghề nông lâm nghiệp như trồng hoa địa Lan, Thảo Quả, hoa Hồi. Cả bản có khoảng 20 nhà nghỉ homestay đón khách du lịch, tất cả đều đầy đủ chăn ga, gối đệm trắng sạch sẽ. Nước vòi sen nóng lạnh đầy đủ. Chất lượng thực phẩm và vệ sinh an toàn thực phẩm đều đạt yêu cầu do đã có sự đào tạo và chuẩn bị kĩ lưỡng.
Bản Sin Suối Hồ có được sự trở mình tươi tắn như ngày hôm nay là nhờ có sự đóng góp không ngừng của những người trong tổ nhóm vận động và sự đồng lòng của dân bản. Chính sự đồng lòng, sự quyết tâm thay đổi tư duy, sự đoàn kết xây dựng đã làm nên Sin Suối Hồ ngày hôm nay. Đó là những nhân tố thú vị đã khiến cho du khách mong mỏi tìm đến với Sin Suối Hồ trở mình trong tười tắn, trở mình để trở thành “Sơn nữ trên đỉnh Sơn Bạc Mây”.
Tất cả trên đây cũng còn chưa hết về một Sin Suối Hồ khác lạ. Sin Suối Hồ khác lạ vì ở đó không có nghiện ngập (rượu bia, thuốc lá), không rác thải, không trộm cắp, không tảo hôn, không bạo lực gia đình. Đó là Sin Suối Hồ với “5 không” và chỉ có một Sin Suối Hồ như thế.